Thứ Hai, 19 tháng 3, 2012

NHỚ CỐ HƯƠNG

NHỚ CỐ HƯƠNG

Thôi rồi ly biệt kể từ đây ,
Nhắc đến cố hương nhức nhối thay ,
Tháng tháng ngao du sầu cố quốc ,
Đêm đêm thương nhớ lệ vơi đầy .

Bạn bè thân thiết chẳng gần nhau ,
Đất nước nầy chỉ có tiếng giàu ,
Con,cháu đua đòi quên gốc cội ,
Luân thường Đông Á sẽ về đâu ?

Thân nầy như cá chậu chim lồng ,
Dù sống Ca li hay Bốt tông (boston)
Đất khách suốt đời thương nhớ mãi 
Sài Gòn, trọn nghĩa với non sông !

Nhớ những chiều dạo chợ Bến Thành ,
Nhớ đường Thanh Quan có me xanh ,
Nhớ trường Trưng Vương bên vườn thú ,
Nhớ lúc vui chơi, buổi học hành .

Đồng khởi khi xưa là Tự Do ,
Nhiều sàn khiêu vũ nhạc qui mô ,
Ngày xưa trai gái - đêm về sáng -
Dùng chốn ăn chơi, chỗ hẹn hò .

Nhớ đến ngày xưa lệ ướt mi ,
Nhớ Maxim, nhớ đến Queenbee ,
Nhớ Olympia, nhớ Văn Cảnh ,
Nâng gót chân em tuổi dậy thì .

Nhớ trương Luật học của ngày xưa ,
Nắng xuống, chiều về gió gọi mưa ,
Anh với em qua xong buổi học ,
Uống cà phê cạnh Hồ Con rùa .

Bây giờ cách biệt ở hai nơi ,
Đông tiếp thu qua, xuân đến rồi ,
Đất khách Tết về, mai chăng nở ,
Người nơi viễn xứ nhớ em thôi ./.


(Viết theo lời người bạn ở Hoa kỳ cuối năm 1985)