Chủ Nhật, 8 tháng 4, 2012

BẾN XƯA

BẾN XƯA

Em đứng gần tôi dưới ánh trăng ,
Làng ta vui mở hội hoa đăng ,
Má hồng, môi thắm đào thua sắc ,
Mắt sáng : sao khuê há sánh bằng .

Áo trắng trinh nguyên tuổi học trò ,
Dịu dàng, đài cát dáng ngây thơ ,
Nghìn thương, trăm nhớ từ khi ấy ,
Vương vấn tim tôi mãi đến giờ .

Em cách nhà tôi mấy rặng cây ,
Học không chung lớp lại chung thầy ,
Thi xong trung học đi trường khác ,
Xa cách nhau thương trộm, nhớ đầy .

Gần nhau nhưng ít viếng thăm nhau ,
Tan học cùng về qua rẫy dâu ,
Trao đồi vài lời tâm sự nhỏ ,
Chưa ai hò hẹn mộng ban đầu .

Thế rồi trong một buổi chiều đông ,
Pháo nổ tiễn em đi lấy chồng ,
-Ngơ ngát- chồng em thầy giáo cũ ,
Tình đời trêu ghẹo có buồn không ?

Em đứng nhìn tôi như ngại ngần ,
Riêng tôi lòng cảm thấy bâng khuâng ,
Tơ duyên đã đến nhưng quên nhận ,
Ván đã đóng thuyền, sạch ái z6n .

Trở lại bến xưa tôi nhớ người ,
Mưa đang bay, vài lá vàng rơi ,
Không gian trống vắng buồn hiu hắt ,
Em đã có chồng, đời thế thôi !./.



( Trích tập thơ THỜI TUỔI XUÂN )

ĐÔI CHÂN

ĐÔI CHÂN

Đôi đùi trắng của em sao đẹp quá ,
Làm sững sờ cả sân tập công viên ,
Nắng ban mai sưởi nhẹ mái tóc huyền ,
Làm nổi bật đôi chân và mái tóc .


Ôi thật tuyệt vời đôi chân ngà ngọc ,
Hẹn tao phùng ai sẽ đấng tình lang ?
Bước em đi thoăn thoắt và nhịp nhàng ,
Theo điệu nhạc cộng đồng đang chuyển đến .

Em đang mộng mơ theo thuyền rời bến ,
Đến phương xa để giữ dáng diễm kiều ?
Dù ở đây nhiều người đã, đang yêu ,
Muốn được mãi nhìn gót sen hồng thắm .


Mẹ sinh cho em đôi đùi đẹp lắm ,
Trời ban cho em đôi mắt đem huyền .
Để môi em luôn mĩm nụ cười duyên ,
Làm ngây ngất những con tim khờ dại .

Trên công viên mỗi ngày em đi mãi ,
Gió hẹn hò buông xỏa mái tóc đen ,
Có nhiều chàng gặm nhấm buồn không tên ,
Em đâu biết đôi chân em dẫm nát .

Trời xanh xanh xóa tan vầng mây bạc ,
Em ra về bao nhiêu mắt ngóng trông 
Đùi trắng trong ẩn hiện tia máu hồng ,
Ai chợt nhìn một lần không đi được .

heo dõi đôi chân em đều bước ,
Theo dõi cặp đùi hờ hững no tròn ,
Mong có ngày đặt đến đấy mụ hôn ,
Nhưng mộng ước đến khi nào hiện thực ?./.





( Ngày 01 tháng tư năm 2012 )   

GIẤC MỘNG TÀN

GIẤC MỘNG TÀN


Em biết anh đi không bao giờ trở lại ,
Đêm u sầu, thao thức suốt canh thâu ,
Tình chúng mình bây giờ sẽ về đâu ?
Ta cùng đứng ở hai đầu nổi nhớ .


Sao nửa đường ta hết duyên, quên nợ !
Đem ái ân trả lại cho mây trời ,
Đem yêu đương theo với sóng trùng khơi ,
Em lơ lững đưa thuyền vào bến mới .


Em muốn sống những chuỗi ngày thơ thới ,
Để một mình ôm gối chiếc, chăn đơn ,
Để quên anh nhưng không giận, chẳng hờn ,
Vui với mộng nay trở về theo mộng .


Trả hết cho trời cao, cho biển rộng ,
Cho quên tình đời thay trắng, đổi đen ,
Em như đêm trừ tịch thiếu ánh đèn ,
Anh đâu biết, hay không cần hay biết ?


Đời phận gái em luôn luôn thua thiệt !
Đã trót yêu nên đau khổ vì yêu ,
Cho đã nhiều nhưng nhận chẳng bao nhiêu ,
Chỉ thầm trách cho tình đời bất hạnh .  


Mùa đông rét, trời mưa dầm gió lạnh ,
Thiếu vắng anh ai sưởi ấm lòng em ?
Ai ru em say giấc ngủ qua đêm ,
Nay chuyện cũ chỉ toàn là mộng mị .


Sạch sành sanh những ngày đêm tri kỹ ,
Cùng ai đây vui thỏa thích dưới trăng ?
Cùng ai đây say ngắm ánh chị Hằng ,
Cố quên anh nhưng không quên dĩ vãng .


Thôi khép lại một thời đầy lãng mạn ,
Thôi biệt ly, thời ân ái yêu đương ,
Hướng ta đi hai kẽ bước hai đường ,
Đừng hẹn kiếp sau, đừng chờ chín suối ./.


( Trích tập thơ YÊU THẾ SAO )