Chủ Nhật, 8 tháng 4, 2012

BẾN XƯA

BẾN XƯA

Em đứng gần tôi dưới ánh trăng ,
Làng ta vui mở hội hoa đăng ,
Má hồng, môi thắm đào thua sắc ,
Mắt sáng : sao khuê há sánh bằng .

Áo trắng trinh nguyên tuổi học trò ,
Dịu dàng, đài cát dáng ngây thơ ,
Nghìn thương, trăm nhớ từ khi ấy ,
Vương vấn tim tôi mãi đến giờ .

Em cách nhà tôi mấy rặng cây ,
Học không chung lớp lại chung thầy ,
Thi xong trung học đi trường khác ,
Xa cách nhau thương trộm, nhớ đầy .

Gần nhau nhưng ít viếng thăm nhau ,
Tan học cùng về qua rẫy dâu ,
Trao đồi vài lời tâm sự nhỏ ,
Chưa ai hò hẹn mộng ban đầu .

Thế rồi trong một buổi chiều đông ,
Pháo nổ tiễn em đi lấy chồng ,
-Ngơ ngát- chồng em thầy giáo cũ ,
Tình đời trêu ghẹo có buồn không ?

Em đứng nhìn tôi như ngại ngần ,
Riêng tôi lòng cảm thấy bâng khuâng ,
Tơ duyên đã đến nhưng quên nhận ,
Ván đã đóng thuyền, sạch ái z6n .

Trở lại bến xưa tôi nhớ người ,
Mưa đang bay, vài lá vàng rơi ,
Không gian trống vắng buồn hiu hắt ,
Em đã có chồng, đời thế thôi !./.



( Trích tập thơ THỜI TUỔI XUÂN )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét