Thứ Bảy, 7 tháng 4, 2012

TÌNH CHẾT

TÌNH CHẾT


Lạnh lùng sương rơi ước vai ,
Em ngồi đây đợi chờ ai ?
Trăng khuya cũng vừa khuất núi ,
Bâng khuâng theo tiếng thở dài ...


Nhớ lại ngày tháng đã qua ,
Đời em như gấm với hoa ,
Nay chàng bỏ thuyền rời bến .
Ái ân bỗng vụt bay xa .


Yêu nhau từ độ xuân về ,
Gặp nhau dưới ánh trăng thề ,
Đợi đêm ba mươi trăng chết ?
Anh dứt bỏ duyên tình quê .


Anh đi từ buổi thu sang ,

Trước sân cây nhuộm  lá vàng ,
Em cô đơn, sầu lẻ bóng ,
Tình duyên sao quá phũ phàng !


Gió về sương rơi lạnh da ,
Ngồi đây nhớ lại ngày qua ,
Yêu đương trôi theo mây, nước ,
Cuộc đời như ánh trăng tà .


Thương thân em quá dại khờ ,
Bỏ đi nếp sống tuổi thơ ,
Trót nghe những lời ong bướm ,
Chỉ còn ngày đợi, đêm chờ !


Hôm nay anh đã ra đi ,
Đời em còn vui sướng gì ,
Lỡ lầm chôn vào dĩ vãng ,
Đành quên tuổi trẻ tình si ./.


( Trích tập thơ YÊU THẾ SAO )

HẬN ANH

HẬN ANH


Ai đã ghép mình lại với nhau ,
Đưa tay hò hẹn mộng ban đầu ,
Lửa lòng vừa ươm thành tro bụi !
Giấc mộng tình trường biến bể dâu .


Nước chảy về đâu ? trăng ở đâu ?
Ai gây cảnh gió thảm mưa sầu ,
Tơ duyên bén rể anh đành bỏ ,
Sỏi đá cũng còn yêu mến sâu .

Buồn ơi mình đã cách xa rồi , 
Thương nhớ chỉ còn xa xỉ thôi ,
Gậm nhấm cô đơn sầu lẽ bóng ,
Cuộc tình tan vỡ như bèo trôi .


Thu về xào xạc lá vàng rơi ,
Duyên nợ ngày xưa biến mất rồi ,
Anh đã trở thành người thất hứa ,
Mong manh như những sợi tơ trời .


Đông về cũng giết chết tim ta ,
Sương lạnh, đêm khuya mắt lệ nhòa ,
Gối nhớ, chăn trông buồn u uất ,
Xa rời mộng ảo, cảnh phù hoa .


Xuân về mai nở rộ hoa vàng ,
Ong bướm vì hoa nghiêng cánh sang ,
Em đã vì anh tim sắp vở ,
Ngày xuân vĩnh biệt kiếp hoa tàn .


Em hận anh, hận cả đất trời ,
Tương tư mờ nhạt, ý chơi vơi ,
Mình không chung sống bên nhau được ,
Bạc bẽo tình duyên, bạc bẽo đời .


Vĩnh viễn từ đây ly biệt nhau ,
Quên ngày nay không hẹn ngày sau ,
Chúng mình xem nhau như xa lạ ,
Cứ ví như nước chảy dưới cầu ./.


( Trích tập thơ YÊU THẾ SAO )



















TÌNH BUỒN

TÌNH BUỒN


Hôm nay em đi dạo phố ,,
Một mình lạc lõng bơ vơ
Ngày xưa em đi đến phố ,
Đã có anh đứng đợi chờ .


Hôm nay em đi ướt tóc ,
Ngoài trời gió lạnh mưa nhiều ,
Mưa rơi hay lòng em khóc ,
Bẽ bàng ảo mộng thương yêu .


Hôm nay sao anh không đến ,
Phải chăng anh đã dứt tình ,
Thuyền đi không về đổ bến ,
Bơ vơ em sống một mình .


Nhớ những ngày trời nắng hạ ,
Mình cùng tắm biển với nhau ,
Ngồi nhìn sóng xô bờ đá ,
Tung teng nhảy sóng bạc đầu .


Thời gian trôi ai biết được ,
Nay nắng hạ lại trở về ,
Ai cùng em vui sóng nước ?
Anh dứt bỏ mọi hẹn thề .


Hôm nay trăng thu sáng quá ,
Em đang tưởng nhớ đến anh ,
Anh đã thành người xa lạ
Em u buồn suốt năm canh .


Bốn tuần qua anh lỡ hẹn ,
Gần một tháng anh hững hờ ,
Yêu đương còn đâu trọn vẹn ,
Chính anh giết sạch ướt mơ .


Anh đã đi và đi mãi ,
Em khô cạn lệ sầu tuông ,
Chuyện tình xưa không trờ lại ,
Có chăng dư âm tình buồn ./.




( Trích tập thơ YÊU THẾ SAO )