Thứ Bảy, 7 tháng 4, 2012

HẬN ANH

HẬN ANH


Ai đã ghép mình lại với nhau ,
Đưa tay hò hẹn mộng ban đầu ,
Lửa lòng vừa ươm thành tro bụi !
Giấc mộng tình trường biến bể dâu .


Nước chảy về đâu ? trăng ở đâu ?
Ai gây cảnh gió thảm mưa sầu ,
Tơ duyên bén rể anh đành bỏ ,
Sỏi đá cũng còn yêu mến sâu .

Buồn ơi mình đã cách xa rồi , 
Thương nhớ chỉ còn xa xỉ thôi ,
Gậm nhấm cô đơn sầu lẽ bóng ,
Cuộc tình tan vỡ như bèo trôi .


Thu về xào xạc lá vàng rơi ,
Duyên nợ ngày xưa biến mất rồi ,
Anh đã trở thành người thất hứa ,
Mong manh như những sợi tơ trời .


Đông về cũng giết chết tim ta ,
Sương lạnh, đêm khuya mắt lệ nhòa ,
Gối nhớ, chăn trông buồn u uất ,
Xa rời mộng ảo, cảnh phù hoa .


Xuân về mai nở rộ hoa vàng ,
Ong bướm vì hoa nghiêng cánh sang ,
Em đã vì anh tim sắp vở ,
Ngày xuân vĩnh biệt kiếp hoa tàn .


Em hận anh, hận cả đất trời ,
Tương tư mờ nhạt, ý chơi vơi ,
Mình không chung sống bên nhau được ,
Bạc bẽo tình duyên, bạc bẽo đời .


Vĩnh viễn từ đây ly biệt nhau ,
Quên ngày nay không hẹn ngày sau ,
Chúng mình xem nhau như xa lạ ,
Cứ ví như nước chảy dưới cầu ./.


( Trích tập thơ YÊU THẾ SAO )



















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét