Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2012

ĐÊM ĐÔNG

ĐÊM ĐÔNG


Đông về gió thổi mạnh ngoài song ,
Lạnh ở không gian, lạnh cả lòng ,
Em nén cung đàn dây phím đứt ,
Lòng đang bi thảm, sầu mênh mông .


Về khuya gió thổi suốt ngàn cây ,
Càng nhớ thương ai thân xác gầy !
Ai oán đêm dài trời rét đậm ,
Mưa dầm tầm tả, nước sông đầy .


Ngày ấy anh đi chẳng nói gì ,
Tháng, năm thương nhớ lệ hoen mi ,
Phòng không, gối chiếc cô đơn mãi ,
Đau đớn nào hơn cảnh biệt ly ?


Đâu đấy gần xa cú gọi hồn ,
Nì non, thảm khốc khắp cô thôn ,
Đài gương không bóng buồn tê tái ,
Cảnh vắng, người không thật chạnh lòng .


Còn đâu lưu luyến ánh tơ vàng ,
Gió cuốn đêm thâu giấc mộng tàn ,
Duyên nợ ngày xưa thành dĩ vãng ,
Tóc màu tiêu muối mãi dần lan .


Biệt ly tan nát cả tâm hồn ,
Anh đã quên thề nợ sắt son ,
Xuân đên, thu đi, đông trở lại ,
Còn ai tâm sự buổi hoàng hôn ./. 


( trich tập thơ YÊU THẾ SAO )