Chủ Nhật, 8 tháng 4, 2012

GIẤC MỘNG TÀN

GIẤC MỘNG TÀN


Em biết anh đi không bao giờ trở lại ,
Đêm u sầu, thao thức suốt canh thâu ,
Tình chúng mình bây giờ sẽ về đâu ?
Ta cùng đứng ở hai đầu nổi nhớ .


Sao nửa đường ta hết duyên, quên nợ !
Đem ái ân trả lại cho mây trời ,
Đem yêu đương theo với sóng trùng khơi ,
Em lơ lững đưa thuyền vào bến mới .


Em muốn sống những chuỗi ngày thơ thới ,
Để một mình ôm gối chiếc, chăn đơn ,
Để quên anh nhưng không giận, chẳng hờn ,
Vui với mộng nay trở về theo mộng .


Trả hết cho trời cao, cho biển rộng ,
Cho quên tình đời thay trắng, đổi đen ,
Em như đêm trừ tịch thiếu ánh đèn ,
Anh đâu biết, hay không cần hay biết ?


Đời phận gái em luôn luôn thua thiệt !
Đã trót yêu nên đau khổ vì yêu ,
Cho đã nhiều nhưng nhận chẳng bao nhiêu ,
Chỉ thầm trách cho tình đời bất hạnh .  


Mùa đông rét, trời mưa dầm gió lạnh ,
Thiếu vắng anh ai sưởi ấm lòng em ?
Ai ru em say giấc ngủ qua đêm ,
Nay chuyện cũ chỉ toàn là mộng mị .


Sạch sành sanh những ngày đêm tri kỹ ,
Cùng ai đây vui thỏa thích dưới trăng ?
Cùng ai đây say ngắm ánh chị Hằng ,
Cố quên anh nhưng không quên dĩ vãng .


Thôi khép lại một thời đầy lãng mạn ,
Thôi biệt ly, thời ân ái yêu đương ,
Hướng ta đi hai kẽ bước hai đường ,
Đừng hẹn kiếp sau, đừng chờ chín suối ./.


( Trích tập thơ YÊU THẾ SAO )


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét