EM YÊU THƠ
Gặp em, công viên làng hoa Gò-vấp ,
Em yêu đời và cũng rất yêu thơ
,
Tuổi đôi mươi, tuổi mong ước đợi chờ
,
Sóng lòng dâng, theo thời xuân mộng ảo.
Tôi bảo em : nay chỉ là ông lão
,
Sáng về đây thể dục một đôi lần
.
Em yêu thơ, đừng nghĩ chuyện ái ân
,
Thơ tôi đẹp nhưng tình tôi cằn cổi
.
Tim dạt dào vấn vương muôn ngàn lối
,
Nhưng yêu đương đã trả lại thời xuân
.
Em bảo tôi sao anh phải bâng khuâng ?
Em yêu thơ đâu cần mơ chăn gối.
Em yêu thơ đời em đâu tội lỗi
,
Thi nhân ơi, em yêu quí thơ anh
.
Sương tan dần trời sáng đón mây xanh
,
Hồn thơ lại bừng lên trong tim ấm
.
Tôi ngồi xuống dệt vần thơ duyên thắm
,
Gởi tặng em tri kỹ buổi ban đầu
.
Ngày mai : Tình về đâu? thơ về
đâu?
Chuyện kết thúc phương nào ai biết được
.
Ngàn sau nhờ quạ bắt cầu ô thước
Ta mong có thể nhớ được thời xưa
.
Nắng lên cao, công viên vắng, người thưa
,
Chia tay nhau mỗi người về mỗi ngả
.
Em đứng lại nói thầm không vội vã
:
“Em yêu thơ, yêu đâu được lòng
anh”
Rồi nghẹn ngào mi chớp, mắt long lanh
Hình như đã thầm rơi vài giọt lệ ./.
Đinh Phồn
(Yên Phu)
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét