THI
NHÂN
Là
thi nhân mơ mãi theo trăng ,
Mơ
thiếu nữ xinh như chị Hằng ,
Nước
biếc, non xanh, mây đợi gió ,
Ân
tình dào dạt sống triều dâng ,
Là
thi nhân mơ mãi theo mây ,
Tìm
kiếm vần thơ, thân xác gầy ,
Rượu
gọi, thịt đòi, say mỏi mệt ,
Ai
quên, ai nhớ suốt đêm ngày .
Ai
cản thi nhân mơ bốn mùa ,
Mơ
ngày nay theo tiếp ngày xưa ,
Mơ
tiên nữ, mơ đào nguyên nữa ,
Đến
chốn thiên thai cũng chẳng chừa .
Là
thi nhân chỉ biết làm thơ ,
Khao
khát yêu đương, đầy ước mơ ,
Thu
đến, đông đi, xuân trở lại ,
Ngoài
song trăng đợi đếm tình hờ .
Đã
bảo thi nhân quên nợ đời ,
Lênh
đênh như sóng vỗ ngoài khơi ,
Dã
tràng xe cát càng thua kém ,
Phận
số sao cho thuận ý trời .
Đã
bảo thi nhân thật quá nghèo ,
Hoang
vu, theo đuổi mảnh trăng treo ,
Giấc
mơ hạnh phúc xa xôi mải ,
Trả
nợ ai đây ? kiếp bạc bèo .
Sống
qua ngày tháng với muôn hoa ,
Lạc
lõng, thi nhân không cửa nhà ,
Thơ
thẩn từng đêm trong gát trọ ,
Mơ
màng theo trăng nước giao thoa .
Đã
bảo thi nhân không biết yêu ,
Thật
ra thi nhân đã yêu nhiều ,
Nhưng
không nhà cửa nàng bay mất ,
Duyên nợ tàn
phai theo nắng chiều ./.
Tác giả: ĐINH PHỒN
Bút
hiệu: YÊN-PHU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét