Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2012

MỘT THOÁNG YÊU


MỘT  THOÁNG  YÊU


                                            
                     Tôi bước vội, chiều về trên bến nước ,
                     Trời cao xanh , mây trắng lững lờ trôi .
                     Nắng lang thang đang leo xuống chân đồi ,
                     Thuyền bẻ lái, xuôi dòng về bến đổ .

                     Nàng nhìn tôi thẹn thùng và bở ngở ,
                     Cả trời thu nằm gọn trong mắt xinh .
                     Tôi bâng khuâng, e ấp liếc đưa tình
                     Trên bến vắng, chiều thu cây rụng lá .

                     Tóc nàng đen huyền, bồng bềnh, buông xỏa ,
                     Má ửng hồng không trang điểm phấn son ,
                     Dáng thướt tha, đi vội dưới hoàng hôn ,
                     Khói lam chiều lững lờ trên mái lá .

                     Tôi bạo dạn hỏi thăm người khách lạ:
                     “Cô đang ở đâu, cô sẽ về đâu “
                     Chân không dừng, nàng chỉ đáp một câu:
                     “Em phải đi thăm nuôi bà ngoại bệnh”

                     Đường tôi về trùng vào đường nàng đến ,
                     Nhà ngoại nàng sát cạnh nhà nội tôi .
                     Láng giềng nhau, gặp gở quen biết rồi
                     Thời gian giúp chúng tôi cùng tâm sự .

                     Những buổi đầu còn ngại ngùng do dự ,
                     Rồi dần dần trao đổi chuyện yêu đương ,
                     Xa rời nhau lòng cảm thấy vấn vương .
                     Một hôm đứng dưới vườn hoa giấy đỏ ,

                     Hoa thắm nhưng cánh hoa như tim vở
                     Hoa báo niềm duyên nợ sẽ không bền .
                     Bệnh ngoại nàng, ngày thuyên giảm khá lên ,
                     Xuân đã đến muôn hoa đang nở rộ .

                     Tôi hững hờ nhìn hoa ti-gôn đỏ .
                     Bà ngoại nàng cuộc sống  đã hài hòa ,
                     Chia tay nhau, nàng xa ngoại về nhà ,
                     Từ dạo đó chúng tôi không gặp mặt .

                     Một chiều đông, trời mưa dầm, gió bấc ,
                     Tôi nhận nơi nàng một tấm thiệp hồng .
                     Ch thoáng yêu thôi đủ chết cả cỏi lòng ,
                     Nay còn lại giấc mơ trên bến lạnh ./.
                                                         YÊN-PHU 


                                         ( Trích tập thơ TUỔI XUÂN )      





          

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét