NHỚ
CHIỀU TRÊN BIỂN
Chân
bước nhẹ trên bải vàng, cát mịn ,
Đi bên em nghe sóng
vỗ vào bờ ,
Chiều
xuống dần, ôi lả lướt mộng mơ .
Những
buồm trắng thong dong về bến đổ .
Cá
đầy khoan ngư dân cười hớn hở .
Gió
thoảng qua đùa mái tóc em bay ,
Má
em ửng hồng, đôi mắt thơ ngây
Trời
cao xanh lửng lơ vần mây bạc .
Bên
ghềnh đá em cất lên tiếng hát ,
Cả
biển xanh nhuộm đỏ ánh hoàng hôn .
Anh
ngẫn ngơ, chết lặng cả tâm hồn ,
Như
cảm thấy tim mình say sóng nước.
Đêm
đã về, lòng anh thầm mơ ước
Nguyện
cùng em kết nối mộng tuổi thơ ,
Sống
bên em trọn ngày đợi đêm chờ .
Em
chỉ biết mĩm cười không đáp lại .
Chưa
sẳng sàng cho tình yêu thơ dại .
Em
đứng nhìn biển mặn với mây trời .
Tôi
ngại ngùng cũng chẳng nói nên lời ,
Cả
hai đã chia tay trong im lặng .
Rồi
từ đó mỗi chiều trên bến vắng ,
Tôi
mong em trở lại một lần thôi .
Nhưng
thời gian giết chết ngày xưa rồi ,
Em
người thật hay là nàng tiên cá ?
Trên
đường đời đã chia muôn vạn ngả ,
Riêng
lòng tôi mãi mãi nhớ thương nàng .
Mùa xuân hoa
nở đến thu lá vàng ,
Chiều
trên biển với tôi chưa quên được .
Chiều
trên biển âm vang theo sóng nước ,
Hằng
sâu vào ký ức đến ngàn sau ./.
YÊN PHU
[
Một chiều ở Mũi-né Phan-thiết ]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét