NẮNG CHIỀU
Nắng xuống chiều lên tận cuối đồi ,
Người ra đi là hết ước mơ rồi ,
Nàng đang vào độ hoa chờ bướm ,
Đau đớn chia lìa buồn lệ rơi .
Nắng mãi lang thang mỗi buổi chiều ,
Tay trong tay trao đổi thương yêu ,
Hai người cùng thả hồn vào mộng ,
Cuộc sống dâng trào hết quạnh hiu .
Sen nở ngát hương hồ trước sân ,
Nắng chiều vung vải khắp xa gần ,
Em ngồi thơ thẩn chờ anh đến ,
Lá đổ muôn chiều, nợ ái ân .
Nắng cứ nổi trôi khắp cánh đồng ,
Gió chiều thoảng nhẹ ở ven sông ,
Em ngồi xỏa tóc bay theo gió ,
Anh đã mơ theo mãnh áo hồng .
Anh đến nơi nầy nắng hạ sang ,
Gặp nhau trong một chuyến đò ngang ,
Ai xuôi đôi trẻ tình vương vấn ,
Nay đã vào thu nhuộm lá vàng .
Anh phải ra đi thật thế sao ,
Nắng đâu ngăn cản lối ra vào ?
Sao không tiếp nối niềm ân ái ,
Mà lại quên đi mộng ước ao .
Em biết suốt đời em mến anh ,
Dù ta chia tay, mộng không thành ,
Anh là sao sáng em noi bước ,
Tình duyên dang dỡ trách trời xanh !
Nắng xuống chiều lên tận cuối đồi ,
Anh ra đi là hết ước mơ rồi ,
Tuổi em vào độ hoa chờ bướm ,
Đành phải dứt tình, buồn lệ rơi ./.
( Trích tập thơ YÊU THẾ SAO )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét