NHỚ ANH BỐN MÙA
Em biết anh đi không trở về ,
Còn ai ngồi đợi dưới trăng thề ,
Anh đi mang cả hồn em đấy ,
Cạn hết yêu đương, lỗi hẹn thề .
Đên nay gió thỏ thẻ ngoài song ,
Trăng trốn vào nằm ngay giữa phòng ,
Em tưởng, nhớ em anh trở lại ,
Đâu ngờ ảo ảnh của chờ mong .
Đông về gió lạnh nổi lên rồi ,
Nghĩ đến anh đôi mắt lệ rơi ,
Sao lại tơ duyên mình ngắn ngủi ,
Mong manh như những giọt sương rơi .
Xuân sang trời sáng với sao thưa ,
Chấm dứt đêm buồn gió gọi mưa ,
Chờ bướm, hoa đang khoe nhụy thắm ,
Em đâu còn anh đón, anh đưa !
Hè sang ta lại nhớ thương nhau ,
Bên biền nhìn xem sóng bạc đầu ,
Nhớ cảnh anh cùng em nhảy sóng ,
Đắm mình trong dòng nước xanh sâu .
Ân vang xào xạc, tiếng thu sang ,
Quang lối nhà em ngập lá vàng ,
Gió gọi hồn anh về đây sống ,
Đôi ta say đắm mộng đài trang .
Bốn mùa thương nhớ với chờ trông ,
Đời vẫn cô đơn, tắt lửa lòng ,
Mãi cố quên anh nhưng chẳng được ,
Mộng ban đầu, đâu dễ dứt xong ./.
( Trích tạp thơ YÊU THẾ SAO ? )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét