THƯƠNG MÃI ANH
Anh đã đi rồi thật chứ anh ?
Tàn phai vĩnh viễn giấc mơ lành ,
Công danh phú quí anh từ chối ,
Bỏ cả đời em, bỏ tuổi xanh .
Anh quyết đi rồi buồn quá thôi ,
Cố quên anh lệ vẫn tuông rơi ,
Xa nhau đau khổ hồn em chết ,
Vương vấn, tương tư trọn suốt đời ,
Tại sao anh lại phải ra đi ?
Xa xứ còn mong mơ ước gì ,
Sông vắng thuyền trôi không bến đỗ ,
Em ngồi nhớ lại mối tình si .
Đêm về gió lạnh, hạt mưa rơi ,
Đông đến chăn đơn gối chiếc rồi ,
Kỹ niệm bên nhau là dĩ vãng ,
Ái ân gởi lại gió, mây, trời .
Anh đã vô tình hay cố quên ?
Hãy dành đôi phút nghĩ về em ,
Em đâu đổi được đời dâu bể ,
Vỡ mộng cùng anh sống vững bền .
Giờ đây anh vui sống với ai ,
Hay vẫn cô đơn với tháng ngày ,
Trời nóng nhưng lòng ta vẫn lạnh ,
Em buồn gặm nhấm kiếp tàn phai .
Sài gòn còn nhộn nhịp đông vui ,
Không thể quên anh giọng nói cười ,
Phố xá về khuya càng náo nhiệt ,
Lòng em cứ nhớ mãi anh thôi ./.
( Trích tập thơ YÊU THẾ SAO ? )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét