Thứ Tư, 3 tháng 10, 2012

NHỚ TRĂNG VÀ NGUYỆT

Đêm xuống mây mờ che ánh trăng ,
Trần gian không nhìn thấy cung Hằng ,
Người xưa thường gọi trăng là nguyệt ,
Em cũng tên Nguyệt có phải chăng ?

Em với trăng cũng giống lắm thay ,
Khi trăng e thẹn núp vào mây ,
Khi em e thẹn che nghiêng nón ,
Trăng mãi cô đơn với tháng ngày ?

Đang độ xuân xanh tuổi dại khờ ,
Tính em hiền dịu, quá ngây thơ ,
Em còn cô đơn như vầng nguyệt ,
Năm tháng đong đầy những mộng mơ !

Em là cô gái ở miền Tây ,
Vui sống với những vườn trái cây ,
Mơ ước thấy trăng thu rực sáng ,
Riêng em là Nguyệt : bóng trăng đầy ?

Sài gòn hay mưa mùa thu sang ,
Chẳng thấy trên cây lá nhuộm vàng ,
Thiếu gió heo may buồn viễn xứ ,
Ít khi nhìn thấy ánh trăng ngàn .

Ở nơi nầy cứ mỗi mùa trăng ,
Nhớ phố Hội an, nhớ chị Hằng ,
Nhớ đến đêm khuya không có điện ,
Sông Hoài tràn ngập sóng hoa đăng .

Nhớ trăng là nhớ mãi về em ,
Tên Nguyệt ngây thơ ai nở quên ,
Trăng bị mây che, em vắng bóng ,
Riêng anh cô độc sống qua đêm ./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét