Thứ Tư, 3 tháng 10, 2012

THU LY BIỆT

Gió cuốn mây trôi, duyên bẽ bàng ,
Ta yêu nhau đã mấy thu sang ,
Sao em vội nở quên tình cũ ,
Đời thật đắng cay quá phũ phàng .

Trời trong, mây trắng bồng bềnh trôi ,
Duyên nợ đôi ta có thế thôi ,
Thu đến lá vàng rơi lả tả ,
Như tình ta đã rớt rơi rồi .

Sông cạn, non mòn tình éo le ,
Đã quên mộng ước dưới trăng thề ,
Thời gian chưa xóa mờ thương nhớ ,
Tim đã lạnh lùng bỏ bến mê .

Chủ nhật nhiều đêm không có em ,
Cô đơn gặm nhấm buồn không tên ,
Anh đi thơ thẩn đêm về sáng ,
Chỉ biết lang thang đếm bóng đèn .

Những chiều nắng xuống cuối bờ đê ,
Em ngồi bên anh xỏa tóc thề ,
Hương tóc của em, anh nhớ mãi ,
Sạch sành sanh một cỏi đi về .

Đến bao giờ mình lại gặp nhau ,
Thôi đành tan vỡ mộng ban đầu ?
Chúng ta hai người chia hai ngả ,
Ân ái tàn theo cuộc bể dâu .

Biệt ly rồi còn nói gì đây ,
Tất cả yêu đương gởi gió mây !
Trằn trọc năm canh thao thức mãi ,
Anh ngồi cô độc ngắm trăng gầy .

Không thể nào sống được với nhau ,
Thương thương, nhớ nhớ lệ vơi đầy ,
Thôi đành chấp nhận thu ly biệt ,
Gió cuốn đêm tàn, mộng trắng tay ./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét